馈岁,中国年俗。北宋时,年底人们互赠礼物,称为『馈岁』,不计酒食与野鲜,每逢岁暮送年盘。馈赠虽少风淳厚,友邻情谊溢山川。
乡人慕古俗,酬酢等四坐。
东邻遗西舍,迭出如蚁磨。
宁我不饮食,无尔相咎过。
相从庆新春,颜色买愉和。
——苏辙《次韵子瞻记岁莫乡俗三首》

xiāng rén mù gǔ sú , chóu zuò děng sì zuò 。
dōng lín wèi(yí) xī shè(shě) , dié chū rú yǐ mó(mò) 。
níng(nìng、zhù) wǒ bù yǐn shí , mó(wú) ěr xiàng(xiāng) jiù guò(guō) 。
xiàng(xiāng) cóng qìng xīn chūn , yán sè mǎi yú hé(hè、hú、huohuó、huò) 。
— — sū zhé 《 cì yùn zǐ(zì) zhān jì suì mò(mù) xiāng sú sān shǒu 》